Đất nước đi qua chiến tranh
Có bao người con không về với mẹ
Các anh nằm lại với Trường Sơn lặng lẽ
Với suối reo vi vút gió đại ngàn
Miền quê nào người mẹ ngóng trông con
Các anh ra đi giữa mùa lúa trổ
Bấm đốt tay mẹ thầm thương nhớ
Nỗi nhớ khôn nguôi mấy chục năm trời
Nỗi nhớ dứt day không thể nói thành lời
Vì Tổ quốc mẹ hiến dâng tất cả
Rừng Trương Sơn bốn mùa đỏ lá
Các anh hóa thân vào đất nước, mẹ ơi!
Lê Hoài Minh