Côn Đảo ngày về
Biển vẫn hát những bản tình ca
Giữa trưa hè lộng gió
Đâu đó ánh mắt nhìn da diết yêu thương
Trong tình người thiết tha
Mênh mông bờ cát xa xa
Ngút ngàn núi non
Hàng Dương đượm buồn trong thinh lặng
Chúng tôi yên ắng
Gợi nhớ những niềm đau…
Chiến tranh đã qua mau
Quá khứ khép lại chưa hay vẫn còn mãi nhớ?
Không ai được lãng quên trước hàng ngàn liệt sĩ
Chưa được tìm về với quê mẹ thân yêu
Chúng tôi bước đi trên những đám cỏ xanh rêu
Màu thời gian nhuốm màu bao huyền thoại
Chỉ có những tán lá bàng chứng kiến hết thảy
Nỗi khổ ải, đọa đày các chị, các anh
Biển chiều nay con nước trong xanh
Sóng rì rào lời quê hương đất nước
Vượt lên gian gian, con người thành gai góc
Tạo vóc anh hùng bất khuất kiên trung
Cho cánh chim tự do
Cho nụ cười em nhỏ
Cho cuộc sống hồi sinh trong tang thương, khốn khó
Cho cuộc đời nảy nở những chồi Xuân…
Huỳnh Mỹ Hạnh